Thiên Thần Mũ Nâu

THƯỢNG UYỂN MỖI HOÀNG HÔN



Bên vườn Thượng Uyển mỗi hoàng hôn
Ngắm nắng pha sương thổn thức buồn
Phảng phất người như vẫn còn đấy
Nhìn mình qua kẽ lá Ti Gôn
 
Tôi chẳng là tôi khi lá vàng
Từ ngày người ấy đã sang ngang
Thẫn thờ lãng vãng trong vườn vắng
Nhặt cánh Pensee tưởng đến nàng
 
Mặn môi đắng lưỡi khóc cô đơn
Ủ lệ thành sông tưới mảnh vườn
Úa héo khô cằn từ dạo đó
Phượng ơi Áo Tím bước theo chồng
 
Tôi đã ngồi đây suốt buổi chiều
Ngẩn ngơ mong đợi bóng người yêu
Chờ ai tôi sẽ chờ ai mãi
Dẫu biết rằng sương sẽ đổ nhiều
 
Vạn lời muốn ngỏ giữ lặng câm
Chỉ có con tim rỉ thì thầm
Lòng trống rượu vơi hồn thu thủy
Khiến ta thờ thẫn khuấy dư âm
 
Vẫn cũng vườn xưa cũng nỗi lòng
Hết Xuân qua Hạ Thu đến Đông
Nhớ nhung khắc khoải người trong mộng
Vẫn hỏi người ơi đến hay không
 
TTMN

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 8 tháng 12 năm 2019

Bình luận về Bài thơ "THƯỢNG UYỂN MỖI HOÀNG HÔN"